Gyalwang-Drukpa

Từ sâu thẳm trái tim

tusauthamtraitim

Chuyến viếng thăm Đức Thượng Sư Trulshik Rinpoche của Pháp Vương Gyalwang Drukpa 12 tại tự viện của Đức Thượng Sư Trulshik Rinpoche năm 1990, trong mưa hoa và tuyết cát tường

Dù bạn có tin hay không, khi bạn được hạnh ngộ một bậc Thầy vĩ đại chân tu thực chứng và khi bạn có thể dùng cuộc đời mình để thực hành giáo pháp một cách chân thành vì lợi ích hết thảy sinh linh, thì cuộc đời của bạn thật sự giống như viên ngọc như ý. Chừng nào bạn đặt trọn lòng tín tâm nơi Thượng sư, ngài sẽ chăm sóc mọi điều cho bạn, ngài hiện diện ở khắp mọi nơi và bạn được săn sóc trên cả bình diện thế gian và xuất thế gian.

Đáng buồn thay, mặc dù sau khi đã được hạnh ngộ bậc Thượng sư với những phẩm hạnh giác ngộ chân thực nhất, hoặc bậc đã hoàn toàn giác ngộ như Đức Phật Vajradhara (Phật Kim Cương Trì), hầu hết chúng ta lại không đủ phúc duyên để hiểu, nhận ra và biết trân quý mối pháp duyên hy hữu ấy. Thượng sư có thể yêu cầu bạn làm những việc thật khó khăn nặng nhọc, có thể đặt bạn trong tình huống dường như không thể, thậm chí ngoài sức tưởng tượng, nhưng nếu bạn làm theo hết thảy lời chỉ dạy của ngài, thì dù những gì ngài yêu cầu bạn nghe có vẻ ngu ngơ, phi lý, không tưởng, bạn vẫn có thể hoàn thành tốt mọi việc. Chướng ngại vẫn có mặt nhưng bạn sẽ tìm được cách hóa giải chúng, đôi khi sẽ phải chịu một vài thương tích nhỏ, đôi khi hoàn toàn lành lặn không một vết xước. Nhưng chắc chắn là bạn sẽ luôn trở nên tiến bộ hơn. Nếu ngài Marpa không giao thật nhiều việc nặng nhọc cho ngài Milarepa thì ngài Milarepa làm sao có thể đạt thành giác ngộ, làm sao nghiệp sát sinh kẻ thù của ngài được tịnh hóa thanh tẩy. Thực sự không có cách nào. Nhưng nếu ngài Marpa tại thế trong thời đại này và rèn luyện chúng ta theo phương cách đó, tôi cho rằng có lẽ sẽ chẳng có người đệ tử nào theo được ngài, sẽ chẳng có hoa của ai cúng dường ngài, và sẽ chẳng có ai xứng đáng để ngài ban trao giáo pháp truyền thừa.

AH (87)

Đôi khi tôi cảm thấy mình chưa phải là một hành giả trọn vẹn. Tôi có rất nhiều khiếm khuyết và dường như vẫn chưa hoàn thành viên mãn được những tâm nguyện của chư Thượng sư trong sự tu tập thực hành cũng như trong các Phật sự lợi ích hữu tình bởi vì, giống như rất nhiều người thời hiện đại ngày nay, tôi có rất nhiều thế sự phải ưu tiên. May mắn thay tôi đã được hạnh ngộ một số bậc Thượng sư vĩ đại nhất thế kỷ này và thế kỷ trước. Có một vài ngài vẫn còn trụ thế và luôn hướng đạo giúp tôi nhận ra được tự tính tâm của mình.

Như bài viết trước chia sẻ, tôi đã có một kỳ nhập thất tương đối ngắn. Vừa khi tôi định xả thất vào khoảng lúc 3 giờ chiều, thị giả của tôi không ngừng gõ cửa bạch rằng thị giả của Thầy tôi mang đến tặng tôi một chiếc khăn. Tôi giữ kín việc mình nhập thất, coi đây là việc riêng, nên ngoại trừ những thị giả thân tín nhất, không một ai biết về việc này, hầu hết mọi người đều nghĩ tôi không có mặt ở đây. Nên đáng lẽ Thượng sư và thị giả của ngài cũng không thể biết được, trừ phi chỗ tôi bị gắn camera. Mặc dù nhập thất là phải phát nguyện về thời gian, bản thân tôi cũng không theo dõi sát sao được thời gian. Sau khi thị giả của Thầy tôi tới vào lúc 3 giờ chiều ngày hôm đó để trao tặng tôi chiếc khăn, tôi mới nhận ra rằng đó cũng chính là lúc kết thúc thời gian phát nguyện nhập thất.

Điều này cho thấy hết thảy chư Thượng sư giác ngộ đều có tâm toàn tri, giống như chiếc máy camera hiện đại vậy, có thể quan tâm tới chúng ta ở khắp mọi nơi, và điều này có nghĩa rằng nếu chúng ta đặt trọn lòng tin kính nơi các ngài, thì bất cứ khi nào chúng ta cần tới sự gia hộ của các ngài, các ngài lập tức sẽ có mặt. Namo Kim cương Thượng sư!

Ngay sau đó, tôi lập tức viếng thăm đỉnh lễ đức Thượng sư tôn quý, đã một thời gian sức khỏe của ngài không được tốt. Khi gặp tôi, ngài vô cùng vui mừng hoan hỷ. Tôi không viếng thăm ngài đã lâu vì không muốn quấy rầy sự yên tĩnh an bình của ngài. Dĩ nhiên, chúng tôi không nhất thiết phải gặp gỡ trực tiếp mà có những cách kết nối tâm linh khác. Nhưng được diện kiến ngài trực tiếp như thế này thực sự khiến tôi vô cùng cảm động, nhất là khi ngài nói lời cảm ơn tôi đã làm được một việc tốt ngay cả trước lúc tôi kịp bạch với ngài về kỳ nhập thất của mình. Điều này có nghĩa là nếu người đệ tử tu tập tinh tiến với tâm nguyện lợi tha, bậc Thượng sư sẽ biết và đón nhận như một niềm hạnh phúc an vui mãn nguyện lớn lao. Đệ tử còn mong cầu điều gì nữa hơn là làm Thượng sư mãn nguyện theo cách này. Điều này phải diễn ra một cách tự nhiên không gò ép, tuyệt đối vắng bặt tâm hy vọng mong cầu, vắng bặt sự ngụy tạo hư dối. Khi thực hành bất cứ pháp tu nào, nếu tâm bạn còn nghi báng, hy vọng, mong cầu và sợ hãi, thì cuộc đời bạn sẽ chiêu vời chướng ngại. Bản thân tôi đã bở lỡ nhiều duyên lành chỉ vì tâm mong cầu và sợ hãi. Đó là duyên do Đức Phật đã dạy rằng phẩm vật cúng dường vĩ đại nhất là sự thực hành và giác ngộ của chính mỗi hành giả. Tôi cảm động rưng rưng nước mắt khi được chứng kiến Thầy mình xiết bao hạnh phúc vui mừng và vô cùng trân quý kỳ nhập thất ngắn ngủi tôi vừa hoàn thành.

Thị giả của Thầy tôi kể rằng đã từ lâu lắm rồi không thấy ngài tươi cười như vậy, có lẽ vì sức khỏe của ngài không được tốt. Vị thị giả không ngừng cám ơn tôi vì đã viếng thăm và khiến ngài hoan hỷ. Tôi thực sự nguyện cầu là mình có thể thực hiện được nhiều hơn những gì đang làm. Những ai trong số chúng ta có phúc duyên được hạnh ngộ Minh Sư thật không nên uổng phí cuộc đời của mình.

Mỗi khi xem các kênh truyền hình National Geographic hay Discovery, nhất là mỗi khi họ chiếu phim về chuỗi thức ăn sinh học, loài động vật này là thức ăn của loài kia, tôi thực sự cảm thấy chúng ta quá đỗi may mắn được sinh ra làm người. Sư tử, hổ, cá sấu, và tất cả những loài thú ăn thịt khác không có được may mắn làm người để hiểu được luật nhân quả nên chúng lúc nào cũng bị thói quen thú tính ngu ngốc điều khiển. Một số loài khác như ngựa vằn và voi phải di cư từ miền bắc xuống miền nam, và cứ mỗi lần chúng vượt qua con sông nào có đầy cá sấu là mỗi lần rất nhiều con phải bỏ mạng. Nhưng đến năm sau, bởi thói quen nghiệp lực đã khắc sâu, chúng lại tiếp tục di cư để rồi lại thiệt mạng. Những câu chuyện đáng buồn cứ tiếp diễn hết lần này đến lần khác, chuỗi thức ăn sinh học không thể phá vỡ bởi lẽ những loài vật đáng thương ấy không có phương cách nào mà thoát ra khỏi vòng luân hồi này.

Là loài người, chúng ta có trí thông mình và tri giác để hiểu được luật nhân quả, để chấm dứt vòng luân hồi và thành tựu giác ngộ, đặc biệt là đối với những ai có đại thiện duyên được hạnh ngộ rất nhiều bậc Thượng sư thành tựu tâm linh chân thật, những ngài sẵn sàng rời chốn niết bàn an vui đến với thế gian trần lụy để hướng đạo chỉ dạy cho hữu tình chúng ta. Một vài người trong chúng ta được chỉ dạy rất nhẹ nhàng nhưng một số khác thì lại được yêu cầu khắt khe khó nhọc hơn, nhưng tất cả chúng ta đều có MỘT cơ hội hy hữu trong CHÍNH ĐỜI SỐNG HIỆN TẠI NÀY.

Tôi xin được chia sẻ với các bạn đôi điều về những trải nghiệm nho nhỏ của mình. Để tạm dừng tại đây, tự sâu thẳm trái tim mình, tôi xin được thỉnh cầu tha thiết tới hết thảy chư vị Thượng sư khắp mười phương thế giới, nguyện cầu các ngài pháp thể khinh an và thường trụ tại thế!

Đức Pháp Vương Gyalwang Drukpa
Nguồn: Drukpa Việt Nam