expo20-4-2015interior_17-e1636772429630-820x410

Tứ chúng hòa hợp

Có một câu thành ngữ rất hay như thế này: Như các tầng của một ngôi Bảo tháp, người sau hãy tiếp nhận những kinh nghiệm từ những người đi trước. Câu chuyện “Tứ chúng hòa hợp” mà các bạn sắp đọc sau đây là câu chuyện rất ý nghĩa về bốn loại động vật do chính Đức Phật Thích Ca Mâu Ni viết nên và thường được Thánh Trulshik Rinpoche giảng dạy nhiều lần cho các đệ tử. Nhờ ý nghĩa thực tiễn của câu chuyện này, nó đã lưu truyền rộng rãi khắp Tây Tạng cho đến tận ngày nay.    

Tứ chúng hòa hợp 1

Điểm tinh yếu của giáo lý trong câu chuyện này là chúng ta nên sống hòa hợp với tất cả động vật trong thế giới này và đừng bao giờ làm hại chúng vì chúng đã từng là cha mẹ của nhau trong nhiều đời không những một lần và rất nhiều lần.

Giáo lý này cũng dạy chúng ta cách sống chuẩn mực trong xã hội giữa người trẻ và người già: Người già nên thương yêu người trẻ còn người trẻ nên kính trọng người già.

TỨ CHÚNG HÒA HỢP

Đã cách đây từ rất lâu, tại vùng có tên là Kashi, có bốn con vật: Voi, Thỏ, Khỉ và Gà Gô chung sống cùng nhau trong một khu rừng rậm. Bốn con vật này rất yêu thương và tử tế với nhau. Giữa chúng chẳng bao giờ nảy sinh ý định nào gây hại cho nhau dù là nhỏ nhất, ngược lại chúng sống với nhau rất vui vẻ. Vào một dịp nọ, chúng có một cuộc thảo luận với nhau như sau: “Chúng ta là những loài vật khác nhau nhưng lại dành cho nhau tình yêu thương và sự gần gũi tuyệt vời giống như nước hòa quyện vào sữa không thể nào tách rời.” Tuy nhiên, tình bạn này vẫn chưa hoàn hảo và điều quan trọng là chúng ta phải thiết lập một cách thức để bày tỏ SỰ TRÂN TRỌNG dành cho nhau. Chúng đã thống nhất xem ai sinh trước, ai sinh sau bằng cách so mình với cây Ni – câu – đà.

The four Harmonious

Voi nói: “Lần đầu tiên mình nhìn thấy những chiếc lá non trên cây thì cái cây đó cao bằng mình.”
“Lần đầu tiên mình nhìn thấy cái cây này, mình nghĩ là nó cao khoảng bằng mình”, Khỉ nói.
“Mình nhớ là khi cái cây này còn nhỏ, mình đã liếm những giọt sương trên lá cây”, Thỏ nói.
“Khi rễ cây còn ở dưới mặt đất, mình đã bón phân cho cây, và cây đã lớn lên”, Gà Gô nói.

Qua cuộc thảo luận này, bốn con vật có thể tìm ra trật tự tuổi tác của chúng – từ lớn tuổi nhất đến nhỏ tuổi nhất. Vì thế chúng đã quyết định rằng người nhỏ tuổi nên kính trọng người lớn tuổi hơn và những người lớn tuổi nên yêu thương, chăm sóc những người nhỏ tuổi hơn. Voi đã mang Khỉ trên lưng còn Khỉ thì mang Thỏ trên lưng và Thỏ thì mang Gà Gô trên lưng. Khi chúng gắn bó với nhau rất khăng khít bằng sợi dây kim cương của tình yêu thương, Gà Gô đưa ra lời khuyên thế này: “Mặc dù bây giờ chúng ta rất trân trọng nhau nhưng chỉ riêng điều đó thôi chưa đủ. Chúng ta vẫn cần phải HOÀ HỢP và THẲNG THẮN với nhau hơn.”
“Chúng tớ hoàn toàn đồng ý.”, ba con vật còn lại nói, và chúng đã sống với nhau theo cách đó. Nhờ cách sống hòa thuận với nhau, tất cả chim chóc và thú vật trong khu rừng đó chẳng bao giờ làm hại nhau và luôn dành tình yêu thương và sự trìu mến cho nhau – như nước hòa sữa chẳng thể tách rời – chúng đã tận hưởng niềm vui, sự hòa thuận và hạnh phúc ngập tràn.

Câu chuyện này được trích dịch từ cuốn Language Pathways với tên gốc “The four Harmonious Friends”.

Việt dịch: Nhóm Viet Rigpa Lotsawas

Hiệu đính: Giác Nhiên

Nguồn: Tứ chúng hòa hợp

Mọi sai sót đều do người dịch và người hiệu đính. Có chút phước đức nhỏ nhoi nào xin hồi hướng cho Giáo Pháp ngày một hưng thịnh để  mọi người được sống trong một thế giới hòa bình, tràn ngập lòng yêu thương.